Anh lại về ký túc xá ngày mưa
Ôi Bách Khoa đường khuya sao lạnh quá
Anh chưa quen làm thêm nên vất vả
Muốn kiếm tiền để phụ giúp mẹ cha
Cơm chưa ăn chỉ hơi đói thôi mà
Gói mì cất được phần ba hôm trước
Mẹ hỏi anh sao suốt ngày gầy guộc
Anh gượng cười thưa chắc tại mùa thi
Đêm muộn màng sau tất cả mọi khi
Lưng mỏi quá, muốn nằm nhưng chưa dám
Bài ôn hôm nay anh vẫn còn một đoạn
Quyết tâm thôi học cho nốt đi nào
Bỗng rè rè chuông tin nhắn vừa reo
Chưa xem cũng biết là người yêu gửi đến
Hai đứa quen qua một lần tình nguyện
Tiếng yêu đầu say nắng mắt trao nhau
Mở tin ra anh đọc lướt qua đầu
Nhưng khựng lại vì lòng đau có lẽ
Lời chia tay đã đoán trước. Mà thật tệ!
Đêm mưa buồn cũng thế đổ nặng hơn
Anh lại về ký túc xá cô đơn
Không níu kéo một tình yêu đã cũ
Có lẽ anh quan tâm là chưa đủ
Trong cuộc tình khó phân định đúng sai
Anh thật buồn chẳng biết nói cùng ai
Đêm đã khuya và trời mưa vẫn trút
Cảm xúc qua câu thơ buồn não ruột
Anh một mình… xa xỉ … những yêu thương
Minh Đức
15-8-2017
—
Nguồn: Bách Khoa tao đàn